Một chỗ ngồi

  Sau khi tốt nghiệp chương trình cử nhân, đồng nghĩa với sự tham gia, nói cho đúng, cưỡng bách đi vào thị trường sức lao động tự do, tôi gần như không còn tới các quán cà phê, xét như một địa điểm vô mục đích. Tại sao? Những ý nghĩ vô mục đích… Read More Một chỗ ngồi

Điền dã đền, đình, chùa ở Hà Nội

Tôi, ở một mức, chia sẻ cùng kinh nghiệm với Phạm Quỳnh Phương, trong Hero and Diety (một monograph tuyệt vời về Đức Thánh Trần, có thể được đọc cùng với các texts của Tạ Chí Đại Trường), khi cô, năm 2000, overwhelmed trước một cuộc điện thoại kêu cứu từ một người tự nhận… Read More Điền dã đền, đình, chùa ở Hà Nội

“Biển và chim bói cá”

Bùi Ngọc Tấn, với tôi, là một nhà văn realist cứng cựa. Chuyện kể năm 2000: một tác phẩm xuất sắc nhất của ông, nhưng quá nhiều trauma, quá nhiều hứng phấn của những tranh luận về actuality of socialism. Tôi không thuộc về phía của Chuyện kể năm 2000, nhưng thuộc về phía Biển… Read More “Biển và chim bói cá”

“Sự tiếp xúc giữa văn hóa Việt Nam với Pháp”: sở nghiệm của Phan Ngọc

Sự tiếp xúc giữa văn hóa Việt Nam với Pháp – xuất bản lần đầu năm 2006, tái bản năm 2018 – hiện ra trước người đọc hiển nhiên như kết quả của một dự án nghiên cứu lâu dài của Phan Ngọc (1925 – 2020). “Để viết công trình này, tôi đã tiến hành… Read More “Sự tiếp xúc giữa văn hóa Việt Nam với Pháp”: sở nghiệm của Phan Ngọc